ĐỂ KHÔNG ĐẶT DẤU "CHẤM HẾT"

Một khái niệm gây nhiều tranh luận, từ khi Khoa học lên ngôi.


        Ngôn - ngữ khó hiểu của biện - chứng - pháp, dùng những khái niệm: sự đồng nhất của những cực đối lập, hay khái niệm
mâu thuẫn - hiểu như sự thống nhất của những cực đối lập. Gồm thêm có mối liên hệ: đấu tranh giữa những cực đối lập - hoặc là sự bổ khuyết giữa những cực đối lập.

       Mâu thuẫn nội tại, là mâu thuẫn giữa cái gì với cái gì ? Làm sao phát hiện cực dương và cực âm của mâu thuẫn ấy ? Chúng đấu tranh với nhau như thế nào ?
      Sự vận động của một vật thể - tự Nó - có nghĩa là ở mỗi thời điểm, Nó ở tại và không ở tại cùng một nơi. Đây có phải là khái niệm mẫu thuẫn về sự vận động, được định nghĩa là hoàn hảo không ?
      Mâu thuẫn nội tại, khi nghiên cứu về con Người thì như thế nào ? Nghiên cứu Con người lại như một "vật thể", mà loại bỏ mối quan hệ giữa con Người với con Người, không xác định - biện bạch mối quan hệ đặc biệt này, ví như khoa học kinh - tế, không chỉ là môn Khoa học không có đối tượng khoa học, mà còn là môn Khoa học không có chủ thể biết tư duy, không có con người khoa học. Nó mang tính ma thuật.
      Nhà Vật lý tin vào sự thật của điều mình tuyên bố, và không có tham vọng nào, đối với những lĩnh vực kiến thức khác, thường nhà vật lý giữ nguyên giá trị Nhân - Tính của mình. Sự thật mà nhà Vật lý tuyên bố, là sự thật, mà một Người nói với người khác - về mối quan hệ giữa những vật thể.

       "Điều khó hiểu nhất trong Vũ trụ, là khả năng hiểu về Nó, của chính ta"
(Einstein).


      Mùa hoa nở: Lịch sử, Xã hội học, Kinh tế học, Tâm lý học, Ngôn ngữ học, ...v.v...Tất cả, đều đã trở thành Khoa học. Trong mớ khoa học đông đảo này, mỗi môn lại chia thành nhiều khoa chuyên môn, "Khoa" nào cũng khoa học hơn "Khoa" khác. !!! Bàn tán rằng: những thuyết trình kia của mỗi "Khoa", đều tự tô điểm với danh hiệu Khoa học. Rồi mặc nhiên kết luận: "Con người là một vật thể phức tạp, một vật thể có đặc điểm: Nó tự biết mình, tự hiểu mình, ..."
      Khoa học mang lại niềm tin cho con người, nếu phải vậy, thì tại sao (?) tính chủ quan của con người đang trải qua một cuộc khủng hoảng sâu sắc nhất trong tiến trình Lịch sử - Nó hoàn toàn không gắn liền với hoàn cảnh bên ngoài, mà trong quá khứ, đã đưa con người đến tư tưởng về "tận thế", xô đẩy con người vào nỗi sợ hãi, hoảng sợ thần bí.
      Con người tồn tại trong tính tự phát triển của Xã hội - Đó là, thế giới tự nhiên và thế giới các sự vật tồn tại không phụ thuộc vào ý chí và ý thức của con người, đây là thế giới khách quan và phục tùng các quy luật vật lý - Đó là, thế giới tồn tại của các sự vật và các đối tượng là sản phẩm hoạt động của con người, trước hết là của lao động - Đó là, tính chủ quan của con người, các bản chất tinh thần của con người, các luồng tư tưởng mà độc lập tương đối với thế giới bên ngoài, mang tính tự do tối đa. Đây là ba nguồn gốc sự tự phát triển Xã hội chăng !
      Ba nguồn gốc trên, trong sự tự phát triển của Xã hội, sự tương tác giữa ba nguồn gốc này, được gọi là "mâu thuẫn nội tại". Tiến trình lịch sử đã cho thấy, "mâu thuẫn nội tại" của sự tự phát triển Xã hội, được giải quyết phục tùng theo một nhịp điệu xác định, được lặp lại sau một thời gian nhất định, như H.D.Kondratiev đã chỉ ra chu kỳ 4, 12, 36, 100, 144 năm !

1 nhận xét:

  1. Điều rất phổ biến đối với mọi người là thường đặt mình vào tình huống khó thoát ra. Vấn đề là một khi bạn thực hiện một cam kết như thế. Do lường được những hậu quả có thể xẩy ra, nhà chiến lược sẽ sử dụng quyền thương lượng khi còn chưa bị ràng buộc vào một cam kết nào.

    Những ai đang thua, đều có thiên hướng sử dụng chiến lược sáng tạo hơn, những nhà sáng tạo này, có thiên hướng bắt chước các tín đồ, tự coi mình như người bị ruồng bỏ mà tìm nơi ẩn nấp trong tôn giáo. Do vậy, chính ta phải khẳng định mình có khả năng đáp ứng những yêu cầu của xã hội, chứ không cần phải xác định yêu cầu đó là cái gì.

    Trả lờiXóa